Bảo Diệu Tịnh bút ký
Mô Phật! Bảo Thành kính chào quý Thầy, quý Sư cô cùng các bạn đồng tu! Mời các bạn chúng ta quy ngưỡng về với Chư Phật – Pháp – Tăng để chúng ta bắt đầu buổi đồng tu hôm nay.
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật!
Mu A Mu Sa.
NamMô TaMô TaMô ĐaRaHoang.
Chúng con nguyện mười phương Chư Phật ban rải tha lực Phật điển đại từ đại bi xuống muôn loài chúng sanh và thắp sáng trí tuệ để chúng con quán chiếu nhìn thấu được vạn pháp là Vô Thường sanh – diệt, là Khổ, Vô Ngã, Niết Bàn. Chúng con cũng ngưỡng cầu lên Tam Bảo gia trì cho quê hương, quốc tổ của chúng con vượt qua đại nạn, đại dịch. Nguyện xin Mẹ Quan Thế Âm luôn rải Cam Lồ Tịnh Thủy tẩy đi muôn sự phiền ưu trong thế gian này. Xin Chư Phật, Chư Bồ Tát chứng minh.
Mời các bạn đặt bàn tay phải tượng trưng cho Trí Tuệ vào lòng bàn tay trái tượng trưng cho Từ Bi, chúng ta theo như lời Đức Phật dạy, lấy trí tuệ – từ bi làm nền tảng xây dựng Chánh Niệm hơi thở, quán chiếu thân tâm. Mỗi một hơi thở vào ra trong Chánh Niệm, mỗi một lần trì mật ngôn Mu A Mu Sa là chúng ta đón nhận được thật nhiều năng lượng từ bi, mỗi một lần ta trì NamMô TaMô TaMô ĐaRaHoang trí tuệ của chúng ta được thắp sáng bởi ánh minh giác của Chư Phật. Với lòng thành kính, chúng ta hãy đón nhận.
Hít vào bằng mũi, đưa xuống dưới bụng phình ra, thở rất từ từ hóp bụng vào, quán chiếu thân tâm. Trì mật chú:
Mu A Mu Sa. NamMô TaMô TaMô ĐaRaHoang. (07 biến)
Mô Phật! Các bạn thân mến! Có biết bao nhiêu sự việc xảy ra trong cuộc đời mà mỗi người chúng ta đếm hoài không bao giờ hết. Có những lúc tưởng chừng như xui xẻo, tai họa ập đến, bình tĩnh một chút nhìn cho rõ, ta nhận ra cái may trong cái rủi. Có lẽ đây là những điều mà thường xảy ra đối với mỗi người chúng ta. Có biết bao nhiêu thứ chúng ta cần phải để ý nhưng cứ quên hoài cho đến khi xảy ra việc, chúng ta mới nhớ lại được.
Các bạn! Với chủ đề tham khảo hôm nay: “Tâm Hạnh Thiện Lành”, có lẽ ai cũng biết rồi nhưng chúng ta mới chỉ biết qua bề mặt của văn tự, âm hưởng của ngôn ngữ khi nói chứ ít khi nào tư duy một chút là mang ý nghĩa của văn tự thiện lành nơi tâm hạnh của mình ứng dụng vào cuộc đời. Và rồi thời gian trôi qua, ta cứ để mất đi hoài, mất hoài những sự ứng dụng tuyệt mật vào đời sống để tăng trưởng những điều phúc lành cho chúng ta. Cuộc đời bào mòn theo thời gian, tâm hạnh thiện lành cũng co và teo lại, sự bất thiện thì giãn nở quá cao, quá lớn cho nên cuộc đời bất hạnh thì nhiều, đau khổ thì tràn đầy, hạnh phúc và bình an hiếm hoi, đó là bởi vì lỗi của Bảo Thành, đó là bởi vì lỗi của các bạn không nhận ra giá trị mà Đức Phật đã truyền dạy cho chúng ta qua tâm hạnh thiện lành.
Với hiện tại, chúng ta cứ nhớ bởi vì đại dịch ta phải giãn cách, bởi vì đại dịch ta phải tẩy rửa tay chân liên tục để phòng ngừa vi trùng nhiễm vào, điều đó nếu ai sợ bệnh, sợ chết hay nói đúng hơn là nó trở thành một trách nhiệm không hẳn cho mình mà bảo vệ sức khỏe cho ông bà, cha mẹ, người thân yêu, bảo vệ sức khỏe cho cộng đồng và xã hội, từ đó mà mỗi người chúng ta theo lời hướng dẫn của cơ quan y tế sở tại mà tự trong lòng lãnh nhiệm trách nhiệm của bản thân làm việc đó để bảo vệ chung, để chung tay bảo vệ sức khỏe, sự sống cho muôn người, điều này rất cần và chúng ta phải luôn luôn ý thức. Thế nhưng, thời gian trước đó, những chuyện rửa tay bằng các chất khử trùng, những chuyện bịt miệng khẩu trang, những chuyện đứng có khoảng cách, giãn cách với những môi trường xấu, với môi trường nguy hiểm gây bệnh, ta không bao giờ để ý. Ta không bao giờ để ý! Chẳng phải sự chết về dịch hôm nay mới có, sự chết luôn xảy ra, những cơn dịch của đời sống bất thiện tâm linh vẫn luôn xảy ra, những cơn đại dịch và bão tố của xui xẻo, của tai họa, của những quả trổ ra từ những nhân bất thiện vẫn luôn luôn xảy ra trong đời nhưng mấy ai nhớ lại qua hình thức giãn cách với điều bất thiện mà Chư Phật đã dạy. Mấy ai hiểu thấu được sự phải tẩy rửa tâm hồn cuộc đời của mình khỏi những thể loại vi trùng bất thiện từ tư tưởng, lời nói và hành động, chẳng bao giờ. Từ tư tưởng, ngôn ngữ đến hành động tràn đầy những thể loại vi trùng bất thiện, nó bám vào, chẳng bao giờ chịu giãn cách, bịt khẩu trang, cứ lân cận thật gần đối với những con người ta quen hoặc không quen, thì thầm, thủ thỉ bên tai, trên phone để những thể loại vi trùng đó thâm nhập vào tư tưởng của người khác làm cho dơ bẩn tâm hồn của họ và điều đó còn lây lan ngược lại cho chúng ta, tạo ra những cơn bệnh tâm linh và tinh thần.
Các bạn! Đức Phật dạy thật rõ với tâm hạnh thiện lành qua những câu Kinh Pháp Cú đơn thuần, đơn giản, mộc mạc với những từ ngữ mà ai đọc cũng hiểu, ai nói cũng thấu và người nào cũng có cơ hội thực hành được. Cao siêu, mật truyền được khai mở ở ngay từ ngữ mà hiển hiện nơi cuộc đời này đó là với tâm hạnh thiện lành thì chúng ta hãy ngừng việc ác, hãy đoạn mọi việc ác, hãy tinh tấn và siêng năng làm việc thiện, việc lành. Chỉ có vậy! Ai cũng hiểu nhưng mấy ai trong chúng ta chịu thực hiện để rồi khi những quả do những nhân bất thiện trổ ra, ta lại nghe những tiếng thì thầm của ai đó nói qua mọi hình thức trên những trang mạng, trên những lời dạy, lời nói, lời truyền miệng rằng năm nay là năm hạn, tháng xui, là ngày không tốt, là giờ không may nên những chuyện đó xảy ra và rồi chúng ta quên bẵng đi lời Phật dạy: “Muôn sự xảy ra cho chúng ta dù là phước báu tới để trổ quả hay những nhân duyên bất thiện tới để trổ quả họa tạo ra hên xui, tạo ra may mắn cũng đều do nhân của ta tạo ra nay trổ quả”. Ta không! Ta tin vào bói toán, ta tin vào mê tín dị đoan rồi ta đi giải hạn, giải sao, ta giải ngày xui rồi đi cúng, rồi bắt đầu đi đồng cốt, rồi bắt đầu đi, đi đâu? Đi cúng đủ mọi thứ hầm bà lằng để giải mà lời Phật nói giải những điều đó thật đơn giản, chỉ đoạn diệt những việc ác, tinh tấn những việc lành thì những quả trổ ra từ nhân bất thiện sẽ bị teo lại và biến mất do chính phước báu, công đức ta tu hành thiện pháp với tâm hạnh thiện lành. Bí kíp thật rõ, phương thức thật rõ, đã chỉ rồi mà không tập, không tu.
Tâm hạnh thiện lành là một phẩm hạnh cao quý của chúng ta, giúp cho chúng ta thanh lọc thân để hết bệnh. Đây là điều tuyệt đối đúng! Nếu bạn có một tâm hạnh thiện lành, mọi căn bệnh do nghiệp bất thiện chẳng thể lui tới thường xuyên và những chứng không hợp duyên của thân Tứ Đại sẽ chẳng đến thường xuyên nữa, nhưng đã tạo nhân duyên để Tứ Đại hòa hợp, bệnh tật tiêu tan, nghiệp chướng tiêu trừ, thân khỏe, tâm thanh tịnh. Đây là điều hiển nhiên lời Phật dạy không bao giờ sai nhưng có điều chúng ta khó thực hiện là bởi ta không chú ý nên nó khó, ta hiểu mà không thực hành nên nó khó. Ở đời điều gì, hầu có hiểu, có biết mà không thực hành, chẳng quen tay làm sao có thể thành tựu được? Lời Chư Phật dạy là lời mang vào ứng dụng và thực hành trong đời sống gọi là tu chứng, hành thì đi đến sự chứng ngộ được điều mình hành mang lại kết quả.
Có một lỗi lầm mà Bảo Thành và các bạn thường xuyên xảy ra mà ít có khi nào để ý đó là chúng ta nói: “Ôi! Các bạn ơi, nói thiệt đó nha, miệng tôi có thể là nói những lời không tốt nhưng tâm tôi tốt dữ lắm”, câu đó dân gian thường nói là: “Khẩu xà tâm Phật”. Mình hay chứng minh cho mọi người: “Các bạn! Miệng tôi nói vậy chứ tâm tôi là tâm Phật. Khẩu xà tâm Phật”. Chính cách nói này là một sự biện luận một cách trơ trẽn cho sự thiếu hiểu biết của chúng ta hay chúng ta tự khỏa lấp những lỗi lầm của mình để mặc cho cái miệng này tuôn ra những lời cay đắng, những lời gai góc, những lời thật độc ác tạo khổ cho muôn người? Các bạn nghĩ đi, có những lúc ta cứ nói: “Khẩu xà tâm Phật, lời tôi nói chướng tai, lời tôi nói có vẻ không hay nhưng tâm tôi tốt lắm”. Đúng! Bảo Thành đã mắc thật nhiều sai lầm như vậy bởi biết bao nhiêu những sự trao đổi, nói chuyện với nhau trong đời đôi khi cứ viện cớ vào “Khẩu xà tâm Phật” hoặc là lòng của tôi ngay thẳng, “Trung ngôn nghịch nhĩ”, lời thẳng thì mất lòng. Ta cứ vịn vào đó để tuôn ra những ngôn ngữ ta ưa thích, ta yêu chuộng, ta nâng niu từng chữ bất thiện tuôn ra mà cứ gán ghép cho cái tâm là Phật, khẩu là xà và cứ tự do tung tác. Bao nhiêu lần Bảo Thành đã phạm lỗi, đã nhiều lần các bạn cứ phạm vào và rồi cái câu: “Khẩu xà tâm Phật” như một liều thuốc an thần để ru ngủ chúng ta đắm chìm vào những ngôn ngữ bất thiện mà nào có nhớ rằng Phật đã dạy tạo nghiệp từ môi miệng nói những lời bất thiện, dù cho tâm bạn là Phật mà miệng bạn nói ra những lời như xà lang thì vẫn tạo nghiệp, bạn đang tạo nghiệp cho chính bạn. Đừng vịn vào những điều sai trái, lập luận không đúng của thế gian rằng: “Khẩu xà tâm Phật” là tốt để rồi tự tung, tự tác tuôn ra biết bao những nguồn nước đen tối, độc hại làm ô nhiễm môi trường, sự sống của thân, của tâm, đồng lõa với con người và cả chính bản thân.
Khẩu nghiệp là một sự hiển nhiên không cần biết tâm bạn là Phật hay tâm là gì đi nữa thì ngôn ngữ của bạn là ngôn ngữ ác độc tạo ra khẩu nghiệp. Tâm hạnh thiện lành phải được gìn giữ ngay cửa miệng của chúng ta. Mỗi một lời nói phải trở thành chân ngôn, mỗi một ngôn ngữ phải trở thành Phật ngôn, mỗi một âm thanh thoát ra từ cái miệng này phải là những lời tán tụng, vinh danh những điều thiện lành để mang sự an lạc, phúc lạc tới cho mọi người. Một lời của chúng ta nói đúng như chân ngôn, Phật ngôn, như Phật chú cao siêu, nhiệm mầu làm cho trái tim héo hắt, đau khổ của những người nghe có thể trổ hoa tươi đẹp. Điều này có, thật sự có, chẳng cần lần mò những giáo lý trên những mặt chữ Kinh điển cao siêu, nhiệm mầu, huyền bí, thâm diệu mà chỉ cần những ngôn ngữ bình dị, đơn thuần khởi lên từ tâm thuần thiện để ngôn ngữ đó được sáng như kim cương với lòng yêu thương chân thật là đã đủ, đã đủ rồi. Những ngôn ngữ của trẻ thơ bập bẹ tiếng ba ba, ma ma vậy mà người mẹ nghe vào sướng ngây sướng ngất. Những ngôn ngữ của người mẹ hoặc những người thân nói đơn thuần nhưng thật thiện, thật lành, ta nghe vào êm dịu, bao nhiêu sự đau khổ trong lòng cũng tiêu tan, mệt nhọc cũng chẳng còn. Các bạn nhất định có được sự trải nghiệm đó nơi gia đình! Khi mệt nhọc, các bạn trở về nhà, ông chồng chỉ nói một câu đơn giản: “Em đã về! Anh đã làm cơm xong rồi. Thôi! Rửa tay chân, tắm rửa, cùng ăn” thế là bao nhiêu sự cơ cực, mệt nhọc ở cuộc đời người vợ liền tiêu tan, sự hạnh phúc dâng trào, ngược lại, người vợ làm được như vậy thì người chồng đâu có mệt mỏi. Con cái đi đường xa, cha mẹ cười một tiếng: “Con đã về! Thôi! Rửa tay, vô ăn cơm” là đã sung sướng biết bao, và ngược lại, nếu cha mẹ đi xa trở về mà con cái cũng nói như vậy thì hạnh phúc dâng trào, gia đình đó nhất định có tràn đầy sự phúc lạc, có sự chúc phúc của Chư Phật, có sự che chở của Bồ Tát, có sự hộ trì của những bậc Thánh Hiền, Hộ Pháp, Chư Thiên. Điều này thật đúng, không sai đâu các bạn, nhưng nếu các bạn không biết nói những lời mang tâm thiện mỹ đó mà chỉ tuôn ra và nói rằng: “Tâm Phật khẩu xà” viện cớ đó để miệng lưỡi không khéo trồng những ngôn ngữ tốt đẹp ứng xử trong đời thường thì khi chúng ta tuôn ra một lời như vậy, cay đắng như thế, gai góc như thế thì bao nhiêu người yêu thương của chúng ta đã mệt, đã khổ, sẽ chết dần chết mòn mà thậm chí ngôn ngữ bất thiện của chúng ta như liều thuốc độc đang tẩm dần vào thân tâm của người yêu thương để rồi người yêu thương chết dần chết mòn theo năm tháng mà ta không nhận ra.
Mỹ từ đặt để trong câu: “Khẩu xà tâm Phật” hoàn toàn là sai trái và chúng ta không bao giờ mượn điều: “Khẩu xà tâm Phật” để nói rằng tâm tôi thật tốt mà miệng cứ tuôn ra. Các bạn nhớ đi, nhớ lại đi, đã bao nhiêu lần các bạn và Bảo Thành đã từng nói với những người bạn của mình khi những ngôn ngữ không hay của ta tuôn ra làm họ buồn và ta nói: “Ôi! Bạn thông cảm đi, tâm mình tốt lắm”, “Trời! Tâm mình thật tốt nhưng cái miệng mình, ngôn ngữ dữ dằn vậy thôi chứ tâm tôi hiền lương dữ lắm”. Hãy nhớ rằng Phật dạy dù tâm Phật là tâm Phật tốt, là tâm thiện lành, tốt nhưng cái miệng này là một phần tạo ra nghiệp Thân – Ngữ – Ý cho nên ngôn ngữ ứng dụng trong đời thường là những ngôn ngữ cần phải sàng lọc và lựa chọn một cách khôn ngoan. Ta tu theo lời của Phật là trở thành người khôn và ngoan biết lựa chọn một cách sống, biết lựa chọn cách hành xử, cách suy nghĩ và cách ứng dụng ngôn ngữ trong cuộc đời sao cho giàu đời sống tâm linh chứ không phải nghèo mạt để cái ác, bất thiện tràn vào cuộc đời. Cho nên từ nay Bảo Thành và các bạn phải hứa với lòng là nhớ lời Đức Phật dạy, không thể viện cớ: “Tâm Phật khẩu xà” mà phải nói rằng khẩu phải là khẩu của Chư Phật, tức là ngôn ngữ của chúng ta phải ứng dụng đúng ngôn ngữ mà Đức Phật đã dạy đó gọi là ái ngữ thiện lành. Chọn lựa ngôn ngữ phù hợp như những liều thuốc bổ vi diệu, như Cam Lồ gội rửa phiền ưu, như thuốc bổ tăng lực. Không cần phải sử dụng tiền để mua những sản phẩm trộn lẫn những thứ bột độc hại gọi là sản phẩm gì các bạn biết không? Là thuốc chức năng, bột chức năng hoặc cái gì đó. Không cần những thứ đó! Chúng ta không cần. Chỉ cần chúng ta có chức năng thiện lành ứng dụng ngôn ngữ phù hợp thì nó còn bổ hơn những liều thuốc bổ và thuốc chức năng, bột chức năng, thức ăn chức năng ngày nay người ta đang bán, chẳng biết có chức năng gì mà chúng ta mua tốn tiền, đôi khi uống vào còn bị bệnh. Cho nên các bạn thân mến, từ nay chúng ta phải từ giã cuộc chơi, cuộc chơi cho rằng: “Khẩu xà tâm Phật” nữa. Bỏ đi! Cái đó không đúng rồi.
Nhưng ngược lại vẫn có câu: “Khẩu Phật tâm xà”, nói những lời thật hay nhưng tư tưởng như xà lang, như sói. Các bạn! Hai câu này chỉ là sự lọc lừa của con người đang lừa gạt các bạn đi vào sự nhẹ nhàng của âm thanh, của những âm thanh thuần túy được trộn lẫn với tâm ác độc, bất thiện nghe ngọt xớt, viện cớ để làm. Ta cứ trách cứ nhau: “Ôi! Khẩu nó như Phật chứ tâm nó xà lắm”. Mỗi một khi ai đó nói những lời thiện lành, tốt đẹp, ta liền nói: “Miệng nó vậy chứ tâm nó xấu lắm”, ta chê bai họ ngay, còn khi ta nói sai thì ta lại viện cớ: “Miệng tôi sai, tôi xấu nhưng tâm tôi tâm Phật”. Ta biết nói miệng ta nói xấu nhưng tâm ta có Phật, nhưng nếu người ta nói miệng người ta nói những ngôn ngữ tốt thì ta chê ngay: “Ôi! Miệng nó là miệng Phật đó, khẩu Phật mà tâm xà””, cứ lẫn lộn ngược xuôi, xuôi ngược. Bảo Thành và các bạn cứ chơi cuộc chơi tăm tối, khờ dại, không có sự lựa chọn chính chắn để thể hiện sự hiểu biết rõ ràng về chân lý của Đức Phật dạy thì đó là chúng ta đang đánh lừa bản thân của mình, đang tẩm độc cho bản thân, đang đốt cháy phước báu để rồi muôn cái họa tới từ quả do nhân ác đã tạo ra từ khẩu, từ thân. Các bạn nhớ, từ tư tưởng dẫn đến lời nói, từ lời nói và tư tưởng tác động gây ra hành động nên nếu chuyển hóa được từ môi miệng những ngôn ngữ ác độc thành thiện lành, từ suy nghĩ ác độc thành thiện lành thì thân này cũng sẽ giảm tối thiểu những hành động lỗ mãng bởi hành động thường dẫn ra từ lời nói và tư tưởng. Cho nên chuyển ngay tâm của ta phải là tâm Phật, miệng của ta phải là miệng Phật. “Khẩu xà tâm Phật”, “Khẩu Phật tâm xà” chỉ là những mỹ từ đang lừa gạt bản thân. Bỏ đi! Thương hiệu đó nhàm rồi, thương hiệu đó xưa rồi, thương hiệu đó không thể lừa chúng ta được nữa. Các bạn tránh sử dụng những thương hiệu để làm giàu cho cái bất thiện xảy ra nơi mỗi một con người chúng ta để rồi họa tới, phước đi.
Bỏ thương hiệu đó đi! Hãy nghe theo Đức Phật là nhà khoa học gia y tế bậc nhất dạy cho chúng ta phải biết giãn cách với những điều bất thiện, giãn cách với điều bất thiện. Thế giới ngày nay phải giãn cách vì sợ vi trùng Covid, Phật đã dạy chúng ta phải giãn cách với những điều bất thiện còn không những điều bất thiện sẽ nhiễm vào chúng ta làm nhiễm ô tâm thức. Chúng ta chỉ gần với những bậc thiện tri thức và tránh xa những bậc bất thiện. Phật đã dạy từ ngàn xưa mà ta không chịu để ý, gặp bất thiện là sáp sáp vào tám một thời từ sáng đến tối đầy cả đầu, về ngủ còn bật phone lên thủ thỉ cho đến khi chìm vào giấc mộng mà toàn ác mộng không bởi vì nghe, nói những điều bất thiện sẽ đi vào trong tâm thức biến thành những ác mộng, ác mộng xảy ra lại vội vàng tới thầy tướng, thầy bói, thầy cúng, thầy giải nói: “Ui choa, tôi có những giấc mộng ác” rồi thầy tướng, thầy bói, thầy giải lại thêm màu, thêm sắc, vẽ vời làm cho bạn sợ hãi, tốn tiền và rồi lệ thuộc, tạo nghiệp. Đức Phật là một nhà khoa học gia, là một nhà y học đại tài, là một bác sĩ dạy cho chúng ta phải biết rửa tay chân để khử trùng, rửa tay chân để khử trùng nghĩa là rửa đi những hành động lây lan ô nhiễm bất thiện, còn phải bịt khẩu trang nghĩa là chúng ta phải luôn luôn bịt kín môi miệng, đừng để tuôn ra những lời bất thiện mà chỉ những lời châu ngọc, thiện mỹ, thiện lành mới có thể tuôn ra từ môi miệng của người biết niệm Phật, trì chú, đọc Kinh. Còn miệng này thì niệm Phật liên tục, trì chú liên tục nhưng rồi ngôn ngữ bất thiện thô ác cũng tuôn ra, vậy thì chẳng hay. Có khi nào bạn lấy một cái chén dơ dáy, bẩn thỉu rồi cho cơm, cho đồ vào ăn không? Không bao giờ! Môi miệng dơ dáy của ngôn ngữ bẩn thỉu trì chú, đọc Kinh sẽ làm dơ Kinh điển, sẽ làm ảnh hưởng đến Phật giáo, đến tín ngưỡng ta đi theo. Hãy gội rửa cái miệng cho sạch, bịt kín khẩu trang bất thiện, đừng để nó tuôn ra, chỉ tuôn ra những lời thiện lành mà thôi.
Giãn cách với điều bất thiện, bịt khẩu trang với những điều bất thiện, từ bỏ thương hiệu: “Khẩu xà tâm Phật”, “Khẩu Phật tâm xà” và luôn luôn phải nói: “Khẩu và tâm nhất như hành theo thiện pháp của Chư Phật”. Chúng ta thực hành đúng với tâm hạnh thiện lành là thực hành đúng với Bát Chánh Đạo, đúng với Giới – Định và Huệ. Ta giữ Năm Giới cấm của Chư Phật dạy cho chúng ta, ta hành Mười Thập Thiện, ta khai mở trí huệ. Phước sẽ càng ngày càng nhiều, tai họa càng ngày càng biến mất, cuộc đời càng sung túc về mọi lĩnh vực bởi phước báu tăng trưởng. Ở cuộc đời, dù các bạn mong muốn gì đi nữa thì ta vẫn là người cần phước báu của Nhân – Thiên, cho tới lúc các bạn hiểu thấu rồi thì từ bỏ phước báu Nhân – Thiên để đi tới sự giác ngộ toàn mỹ. Nhưng còn làm người, còn có cha còn có mẹ, chúng ta đang nói đến Phật tử tại gia, chúng ta còn có vợ có chồng, có con cái cần phải có việc làm bảo đảm cho đời sống làm người và phương tiện sinh hoạt thì nhất định mỗi người chúng ta vẫn luôn luôn cần phước báu Nhân – Thiên, tức là phước báu nhãn tiền trong cuộc đời để cuộc đời bớt khổ, bớt phiền não, thêm hạnh phúc, phúc lạc và bình an. Điều này là dĩ nhiên, ai cũng như vậy nên mỗi người chúng ta hãy nhớ từ bỏ thương hiệu: “Khẩu Phật tâm xà”, “Khẩu xà tâm Phật”, bỏ hết bỏ hết. Xưa giờ ta đang bị lừa gạt bởi chính ta để rồi thiêu rụi phước báu và tăng trưởng bất thiện nghiệp gây ra tai họa. Bồ Tát sợ nhân chúng sanh sợ quả có ý nghĩa là chúng sanh sợ những quả bất thiện trổ, chạy trốn, vậy mà tạo ra biết bao nhiêu nhân bất thiện thì quả đó không trổ sao được? Còn Chư Bồ Tát sợ nhân, sợ tạo ra những nhân bất thiện nên các Ngài quán chiếu Chánh Niệm từng hơi thở từng lúc, từng giây phút để không tạo ra nhân bất thiện, còn chúng ta chỉ sợ quả thôi, gieo nhân ác đầy hết mà sợ nó trổ quả, quả tai họa. Phải ngay từ nhân, phải thực hiện Bồ Tát hạnh, phải thực hiện Bồ Tát đạo, phải thực hiện tâm hạnh của một Bồ Tát tức là phải biết sợ nhân, sợ những nhân bất thiện ta gieo ra từ miệng, ta gieo ra từ tư tưởng và hành động. Cho nên, ngày nay Bảo Thành và các bạn nhất định phải sống một đời sống với tâm hạnh thiện lành y như câu Kinh Phật dạy là hãy siêng và tinh tấn làm việc lành và đoạn diệt mọi việc ác, đây chính là tâm hạnh của Bồ Tát, tâm hạnh thiện lành là tâm hạnh của Bồ Tát, tâm hạnh thiện lành là tâm hạnh thực hiện được Bát Chánh Đạo và chỉ có Bát Chánh Đạo mới là con đường duy nhất đưa chúng ta chứng đắc thành Phật.
Các bạn! Chủ đề: “Tâm Hạnh Thiện Lành” thật tuyệt vời! Ta không cần phải nhiễm vào những ngôn ngữ mầu nhiệm, cao siêu. Ta không cần phải cài đặt vào những mặt chữ huyễn hoặc, huyền bí. Ta không cần phải giảng bằng những thể loại ngôn ngữ siêu vời bay lên tận cung trời, ta chỉ cần nói đến ngôn ngữ mà Bảo Thành và các bạn có thể hiểu được rằng: “Làm việc thiện, bỏ việc ác để tâm thanh tịnh là lời Phật dạy” và từ bỏ thương hiệu: “Khẩu xà tâm Phật”, “Khẩu Phật tâm xà”. Bỏ hết! Đừng tự lừa gạt mình nữa, đừng tự tẩm độc vào mình để giết hại bản thân mình và những người đang sống chung. Dừng ngay đi, ngừng ngay đi! Đừng ô nhiễm bản thân và hãy sống giãn cách với việc bất thiện, hãy đeo khẩu trang và đừng tuôn ra những lời ác độc nữa. Vậy là đúng! Thực hành đúng lời dạy của vị bác sĩ đại tài là Đức Phật Bổn Sư rồi thì vi trùng bất thiện làm sao thẩm nhập vào thân và lúc nào chúng ta cũng rửa hết bằng ngôn ngữ thiện lành, bằng tâm hạnh Bồ Tát, bằng Chánh Niệm nhìn rõ từng cái nhân tạo ra để ngăn ngừa nhân bất thiện xảy ra từ Thân – Ngữ – Ý. Và lúc nào cũng giãn cách với điều bất thiện, đeo khẩu trang để không nói việc ác, rửa tay chân bằng việc lành thiện thì nhất định các bạn phước sẽ nhiều, họa sẽ hết. Đời sống tu chỉ có như vậy, đừng miệt mài vỗ tay khen ngợi những điều cao siêu, huyền bí, nhiệm mầu, giảng hay mà Bảo Thành và các bạn không thực hành được. Vô ích các bạn ơi! Không khéo còn tạo ra nghiệp nữa. Đừng viết chữ “thiện lành” thật to, dán lên đầu cho người ta thấy, đừng khắc những chữ “thiện lành” bằng vàng để đeo lên trên cổ cho người ta thấy, đừng viết chữ “thiện lành” thật lớn dán lên cửa nhà, viết thành sách in ra cho người ta đọc. Không cần! Mà chúng ta cần phải ghi nhớ trong tâm, thực hiện nó là đủ rồi.
Những ai thực hiện việc lành, đoạn diệt việc ác là người biết thực hiện Bát Chánh Đạo, là người biết giữ giới và làm việc thiện, là người giữ Thân – Ngữ – Ý thanh tịnh, là người quán chiếu nhân ác để từ bỏ, là người như Bồ Tát rồi. “Bồ Tát sợ nhân, chúng sanh sợ quả”. Chúng ta không đặt để mình là chúng sanh để tạo nhân ác để rồi ngồi đó mà run cả người sợ quả trổ mà chúng ta phải là Bồ Tát sợ những nhân ác ta tạo ra để từng giây từng phút Chánh Niệm hơi thở thẩm nhập với tha lực từ bi của Chư Phật để phát triển tình thương của chúng ta lan tỏa tới muôn người và thắp sáng trí tuệ bằng mật ngôn NamMô TaMô TaMô ĐaRaHoang để ánh minh tuệ của Chư Phật như ngọn hải đăng soi đường dẫn lối cho chúng ta đi xuyên qua màn vô minh của cuộc đời để không còn biện những mỹ từ thương hiệu: “Khẩu xà tâm Phật”, “Khẩu Phật tâm xà”.
Hãy đoạn diệt việc ác, hãy tinh tấn việc lành. Câu Pháp Cú nói rõ hơn: “Hãy làm việc thiện, bỏ việc ác, tâm ý và cuộc đời sẽ được bình an, phước sẽ tới, họa sẽ tiêu”. Đây là một mật chú cao vời dễ hiểu, thực hành được. Bỏ việc ác, làm việc thiện. Cao như thế mà chúng ta coi thường, siêu mầu như thế mà chúng ta gạt bỏ qua vậy nên biết bao nhiêu họa nó tới, ta đỡ không được.
Các bạn! Hãy trở về nghe theo Phật. Hãy trở về thực hành theo lời Phật dạy, Đức Phật là bậc giác ngộ, Ngài dạy thật dễ nghe, phương pháp của Ngài áp dụng vào đời sống thật là dễ, không cần biết bạn là nhà trí thức, bác học, luật sư hay chỉ là bình dân, bình thường như Bảo Thành, chúng ta đều có Phật tánh và khả năng trí tuệ để hiểu và thực hành được lời của Phật. Dễ lắm! Cứ màu mè sắc tướng thêu dệt cho lắm rốt cuộc là cột chặt tư tưởng vào những sợi tơ với những sắc tướng lung linh nhưng chẳng có lợi ích gì, cuối cùng bị cuốn trôi vào vòng tư tưởng của mê tín dị đoan, tạo nghiệp và gieo những nhân bất thiện rồi ngồi đó mà run rẩy sợ những quả tai họa trổ. Thật là khùng! Bảo Thành và các bạn thật là khùng! Cứ tạo nhân ác mà sợ trổ quả ác. Phật dạy nhân nào quả đó, ta tạo nhân ác, quả ác nó tới, tai họa nó tới, trốn sao được, vậy mà cứ gieo nhân ác rồi lại sợ trổ quả. Ta phải như Bồ Tát sợ nhân, không gieo nhân ác nữa thì quả ác làm sao trổ được? Điều gì xảy ra cho Bảo Thành và các bạn không như điều mình mong muốn, gây ra khổ và phiền não chính là những nhân bất thiện mà Bảo Thành và các bạn đã tạo, nếu chúng ta thực hiện được Bồ Tát hạnh sợ nhân, không gieo nhân ác thì chẳng cần phải sợ quả ác nó tới. Ta không gieo nhân ác, quả ác không bao giờ tới, mà không gieo nhân ác, tạo được việc thiện nữa thì những phước đức, công đức do những hành động, tư tưởng, lời nói thiện lành kia tạo được phước, chuyển hóa những nhân bất thiện nhiều đời nhiều kiếp ta đã tạo ra. Đó là Pháp giải tiêu tai nghiệp chướng nhiều đời bằng Bát Chánh Đạo, bằng cách thực hiện thiện pháp, bằng cách làm việc thiện lành, bằng cách thực hành tâm hạnh thiện lành là phẩm hạnh Bồ Tát sợ nhân bất thiện và ác nên tuyệt đối không gieo nhân đó. Bồ Tát đạo ai cũng làm được, các bạn chúng ta sẽ hạnh phúc thêm mỗi một ngày nếu ý thức được điều này.
Mời các bạn đặt bàn tay Trí Tuệ vào lòng bàn tay Từ Bi.
“Thưa Phật! Chúng con đã hiểu rõ thương hiệu của ma quỷ, thương hiệu của ma quỷ là: “Tâm Phật khẩu xà”, thương hiệu của ma quỷ là: “Khẩu xà tâm Phật”, cả hai thương hiệu này liên minh với nhau trong vô minh mà chúng con lầm tưởng nhiều đời nên luôn tạo ra nghiệp, nay hiểu thấu, từ bỏ, chỉ theo Pháp thiện của Chư Phật dạy là làm việc thiện, bỏ việc ác, chỉ đơn giản như vậy và chúng con sẽ sợ nhân bất thiện gieo vào cuộc đời nên quán chiếu trong Chánh Niệm hơi thở, nhìn rõ từng cái nhân từ Thân – Ngữ – Ý tạo ra để biết sống khôn ngoan, lựa chọn những nhân tốt mà gieo vào cuộc đời này để có được tâm hạnh thiện lành, tâm hạnh Bồ Tát.
Nguyện Chư Phật chứng minh cho chúng con.”
Hít vào bằng mũi, đưa xuống dưới bụng phình ra, thở rất từ từ hóp bụng vào, quán chiếu thân tâm. Trì mật chú:
Mu A Mu Sa. NamMô TaMô TaMô ĐaRaHoang. (07 biến)
Hồi hướng:
Mô Phật! Chúng ta đã đồng tu xong mời các bạn hồi hướng công đức.
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật!
Mu A Mu Sa.
NamMô TaMô TaMô ĐaRaHoang.
Con nguyện xin Chư Phật mười phương ban rải năng lượng tình thương và thắp sáng đuốc tuệ cho chúng con để chúng con có tràn đầy năng lượng của từ bi, sống trọn lành với những điều thiện hảo và có đầy đủ trí tuệ khôn ngoan lựa chọn cách sống giãn cách với bất thiện để chúng con quán chiếu thật rõ những nhân đó mà không gieo vào cuộc đời này. Nguyện Chư Phật gia hộ cho chúng con.
Có chút công đức đồng tu nào hôm nay nguyện hồi hướng đến nhân dân Việt Nam, quốc tổ yêu thương của chúng con và những nước Á Đông thoát khỏi đại dịch.
Nguyện hồi hướng cho muôn người bình yên, cho các nhà khoa học gia ngành y, ngành dược chế tạo ra được vắc xin hỗ trợ cho đại dịch.
Nguyện cầu cho tất cả các người lãnh đạo nơi các quốc gia, các vị lãnh tụ luôn luôn sáng suốt và đạo đức biết tìm ra phương pháp tốt nhất để hỗ trợ cho người dân khỏi sự hoang mang, sợ hãi trong đại dịch.
Xin Chư Phật chứng minh.